Dưới đây là thời gian biểu điển hình trong một ngày của trẻ em Nhật Bản.
ĂN UỐNG, THƯ GIÃN VÀO BUỔI TRƯA
Vừa qua mùa thi và đang trong kỳ nghỉ, nhưng mình vẫn tranh thủ đến thư viện để học
VUI CHƠI, KHÁM PHÁ VÀO CUỐI TUẦN
Những ngày không đi học đi làm thì mình tranh thủ đi thăm thú đây đó. Cuối tuần nào cũng có một chuyến đi nho nhỏ trong Osaka, hay sang các thành phố lân cận (mình vừa đi Kyoto cuối tuần trước). Quan điểm của mình là du học không phải chỉ để học mà còn để trải nghiệm, nên hãy tranh thủ tận hưởng!
Có thể tới được Nhật Bản theo chương trình học bổng Joho là may mắn và là quyết định rất sáng suốt của mình. Tương lai có thể còn nhiều khó khăn, nhưng mình tin mình sẽ vững vàng và vượt qua, giống như mình đã vượt qua tất cả để có thể đặt chân tới Nhật Bản và thực hiện ước mơ của mình. Mọi người cũng cố gắng hết sức nhé! Ganbarimashou!”.
BẮT ĐẦU LÀM THÊM VÀO BUỔI CHIỀU
12h30 tan học, dù nhà khá gần trường và gần viện nhưng mình không về trưa. Căn bản là vì ở viện có chỗ nghỉ tương đối tiện nghi và có thể tranh thủ trò chuyện với các anh chị trong viện nữa. Những lúc như thế có thể học được thêm rất nhiều về tiếng Nhật, cách làm việc và văn hóa ở đây.
Ca làm bắt đầu từ 2h – 8h, nhưng một tuần làm có 4 buổi thôi. Thực ra có thể xin được làm cuối tuần để đủ 28 tiếng nhưng mà mình hơi ham chơi nên muốn dành cuối tuần để đi thăm thú mọi nơi hơn.
Từ sau 8h thì là thế giới của mình rồi! Đây là thời gian để nghỉ ngơi, nạp năng lượng và tranh thủ học thêm một chút để hôm sau tới trường. Cuộc sống hàng ngày của mình đều đặn như vắt chanh, miết rồi thành ra sinh hoạt điều độ, ăn ngủ đúng giờ, điều mà hồi ở Việt Nam sau bao lần quyết tâm mình cũng không thực hiện được.
Dù vậy thì so với Việt Nam, ở Nhật quy củ và đều đặn hơn nên nhiều lúc thấy hơi… chán. Mình có nhiều bạn bè cùng chơi từ lúc còn ở Việt Nam tới khi sang đây (do đều là học sinh học bổng Joho). Tuy vậy đến bây giờ mình vẫn nhớ thời gian còn ở Việt Nam, có bạn bè, gia đình và các anh chị. Nhiều tối mình còn khóc vì nhớ nhà. Đó là cảm giác chung khi xa gia đình thôi, ai cũng thế. Quan trọng nhất là mình biết mình vẫn đang làm việc chăm chỉ trên con đường mình đã chọn, và mọi người đều cổ vũ cho mình. Đó là lý do vì sao mình tin rằng mình sẽ vượt qua khó khăn và trưởng thành lên rất nhiều sau thời gian này.